Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2021

CẦN THIẾT BAN HÀNH LUẬT CHỐNG XUYÊN TẠC LỊCH SỬ

 

 LTG- Lịch sử là những gì đã diễn ra trong quá khứ; những biến thiên trong quá khứ cùng tồn tại với lịch sử loài người, xã hội và toàn bộ những hoạt động của con người trong quá khứ. Được ghi lại một cách trung thực các hoạt động, các sự kiện đó đã từng xảy ra trong quá khứ, để con người và xã hội hiện tại nhìn nhận về lịch sử, tự hào, học tập, đúc rút kinh nghiệm, phát huy những yếu tố tích cực, loại bỏ những yếu tố tiêu cực…làm giàu thêm tri thức của nhân loại; xây dựng xã hội, đất nước và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.

Tượng đài Lê Lợi

Mục đích của lịch sử là nhằm ghi lại sự hình thành và phát triển của một quốc gia, dân tộc; của một tộc người, một xã hội, một cộng đồng…để biết được tổ tiên họ là ai, đã từng ở đâu, đến vùng đất này bao lâu, sinh sống như thế nào, phát triển ra sao, ngày nay con người đang sống trong quốc gia, dân tộc nào đó có quyền tự hào về dân tộc của họ, những gì cha, ông, tổ tiên họ xây dựng và phát triển đất nước; và từ đó họ hình thành ý thức tự tôn dân tộc, biết giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa đặc trưng của dân tộc đó trong quá khứ để lại.

Lịch sử và truyền thống dân tộc được hình thành và phát triển như một quá trình mang tính tất yếu khách quan. Quá trình phát triển của lịch sử dân tộc Việt Nam được đánh dấu bằng những mốc son chói lọi bởi những sự kiện mang tầm vóc ý nghĩa lớn lao, trong đó có thắng lợi vĩ đại của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước - một trong những trang sử hào hùng bậc nhất của dân tộc ta, một biểu tượng sáng ngời về sự toàn thắng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, đi vào lịch sử thế giới như một chiến công vĩ đại của thế kỷ XX.

Lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta được ghi dấu bằng tầng tầng, lớp lớp nhừng chiến công hiển hách, oanh liệt và những thành công trên con đường xây dựng và phát triển đất nước. Đặc biệt là từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời năm 1930, lịch sử dân tộc ta được ghi tiếp trang sử mới bằng thắng lợi của  Cách mạng Tháng Tám thành công, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ Cộng hòa, ngày 02 tháng 9 năm 1945; thắng lợi của Cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp (1954) và đế quốc Mỹ xâm lược (1975); bảo vệ vững chắc biên giới Tây Nam chống bè lũ PolPot- Kh’mer đỏ và biên giới phía Bắc chống quân Trung Quốc xâm lược. Đó là những mốc son chói lọi nhất trong lịch sử dân tộc, có tính thời đại, tính dân tộc sâu sắc.

Những thắng lợi ấy đã được lịch sử ghi nhận, bằng chứng khẳng định với nhân loại tiến bộ trên thế giới, chiến thắng của nhân dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Pháp giành độc lập và chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam, là một cuộc chiến tranh chính nghĩa, mang tính toàn dân, toàn diện; thắng lợi của hai cuộc chiến tranh này là thắng lợi của hàng chục triệu người Việt Nam yêu nước, đã đổ biết bao xương máu và sự hy sinh không có gì so sánh được để chống hai tên trùm đầu sỏ thực dân, đế quốc trong thế kỷ XX, để giành độc lập, tự do cho dân tộc. Đây là sự thật khách quan của lịch sử, không ai có thể chối cãi hay phủ nhận, nhất là những người yêu chuộng hòa bình, có lương tri, phẩm giá trên toàn thế giới.

Nghĩa trang liệt sĩ

Tuy nhiên, các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị mang nặng lòng thù hận với dân tộc, với Đảng Cộng sản Việt Nam, chế độ xã hội chủ nghĩa lại ra sức nhào nặn, lắp ghép, thêu dệt, bóp méo sự kiện, tuyên truyền xuyên tạc ý nghĩa của cuộc kháng chiến chống Pháp giành độc lập và cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam thống nhất đất nước của dân tộc ta. Đặc biệt là chúng sử dụng mọi chiêu bài nhằm bôi xấu Đảng, Nhà nước, chế độ XHCN ở Việt Nam, lên tiếng ca ngợi chế độ Việt Nam Cộng hòa; cho rằng cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam là một cuộc chiến tranh vô nghĩa, là nội chiến, là cuộc chiến tranh “nồi da nấu thịt”... có những kẻ mang danh Nhà sử học lên tiếng đòi xét lại lịch sử, viết lại lịch sử; tung tin bịa đặt vu khống một số nhân vật lịch sử[1]…gây hoài nghi trong thế hệ trẻ Việt Nam. Cá biệt trong những năm gần đây ở một số tỉnh, thành phố, cố gắng đưa ra đề xuất những nhân vật từng làm tay sai cho giặc, bán nước cầu vinh, lại được đề xuất để đặt tên đường phố[2], tên trường học[3], nhằm đánh lạc hướng dư luận, đánh lận con đen, làm cho giới trẻ ngày nay không phân biệt được đâu là chính nghĩa, đâu là Việt gian bán nước. Cái đáng lên án ở đây đó là chính quyền, cơ quan chức năng của tỉnh, thành phố này đã cố ý sử dụng tên nhân vật này đặt cho tên đường phố, sánh những tên bán nước ngang hàng với nhân vật anh hùng dân tộc, người có công với đất nước. Câu hỏi đặt ra là tại sao lại phải lựa chọn một tên bán nước để đặt cho tên một con đường? Thực sự là một điều đáng hổ thẹn. Trong khi đó, đất nước ta hàng triệu người con ưu tú của dân tộc đã ngã xuống đấu tranh để giành độc lập cho dân tộc, để có được cơ đồ như ngày nay, trong số hàng triệu người đó chắc chắn chúng ta không thiếu sự lựa chọn những anh hùng, những người có công, thì người có thẩm quyền, có chức vụ không ai nhớ đến công lao của họ, tại sao không lấy tên họ đặt cho tên đường? Có phải cấp ủy, chính quyền nơi đó đang cố tình góp sức để xuyên tạc lịch sử không?

Tiếp đó, các tổ chức, cá nhân phản động ở nước ngoài đang ngày đêm đẩy mạnh hoạt động chống phá Đảng và Nhà nước ta; kích động, lôi kéo, xúi giục người dân trong nước, người Việt Nam ở nước ngoài tham gia các hoạt động gây quỹ hỗ trợ lực lượng phản động trong nước, bọn cơ hội chính trị chống đối chính quyền nhân dân, chế độ, gây rối an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội. Mặt khác, các tổ chức phản gián nước ngoài, nhất là tổ chức phi chính phủ tích cực hoạt động hỗ trợ các đối tượng chống đối đẩy mạnh xây dựng lực lượng, thúc đẩy thành lập các tổ chức dân sự, doanh nghiệp hoạt động trá hình, mục đích để tiếp cận cơ quan chức năng của địa phương, tác động trực tiếp đến nhân sự các cấp, nhằm móc nối, lôi kéo và ủng hộ chính sách của tổ chức dân sự đưa ra, làm chệch hướng chính sách. Nếu cơ quan chức năng của chúng ta không hợp tác thì họ sử dụng các biện pháp mua chuộc cá nhân, tác động trực diện đến đối tượng đưa ra chính sách, đặc biệt là việc “tài trợ” các dự án cải tổ lại giáo dục, cải tổ lại sách giáo khoa, sách khoa giáo và sách lịch sử; đồng thời tài trợ cho các công ty truyền thông, sử dụng phương tiện, sách báo, phim, ảnh, mạng xã hội để truyền bá, PR, thăm dò dư luận, làm lu mờ những giá trị thực của lịch sử, trường hợp bị phản đối thì họ cho đính chính sửa lỗi... Đây có thể coi là đòn đánh rất hiểm ác nhất của các thế lực thù địch.

Vấn đề viết sai, hiểu sai, truyền bá sai lịch sử dân tộc đã được các cơ quan truyền thông, báo chí vào cuộc rất nhiều, tuy nhiên đây vấn chỉ là lên tiếng đấu tranh những hành vi sai trái, thù địch, chủ nghĩa cơ hội…nhưng vấn đề nằm ở chỗ sách giáo khoa, sách lịch sử, khoa giáo, phim, ảnh… chúng ta cần phải bàn đến vì chúng có giá trị lưu trữ lâu dài.

Chúng ta có thể nhận định, trong thời gian qua vấn đề lịch sử tuy không mới, nhưng hệ lụy đến thế hệ tương lai của đất nước, có tính chất quyết định vận mệnh dân tộc lại là một chủ đề hết sức thời sự. Bởi vì, toàn cầu hóa, tác động của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ 4 đối với chúng ta không còn là thách thức đơn thuần như các đây vài năm về trước nữa, mà nó đang từng ngày, từng giờ biến thiên liên tục, trực diện mà chúng ta phải đối mặt và bảo vệ. Vấn đề đặt ra là, thách thức đối với thế hệ chúng ta, con người của lịch sử cần lưu truyền gì cho thế hệ mai sau xây dựng đất nước, liệu với thông tin như hiện nay, sự quản lý lỏng lẻo của cơ quan chức năng, công nghệ giáo dục hời hợt, trình độ chuyên môn hạn chế của các nhà chức trách, liệu đất nước sẽ còn lại gì cho tương lai. Khi mà thế hệ tương lai của chúng ta được học tập từ Mỹ, các nước phương Tây, đang thiếu đi khát khao lòng yêu Tổ quốc, yêu lịch sử chính dân tộc mình; thiếu đi khát vọng xây dựng đất nước phồn vinh, hạnh phúc.

Chúng ta vẫn tin ở tương lai, vẫn tin vào thế hệ trẻ, nhưng chiến lược giáo dục giá trị truyền thống lịch sử dân tộc, lịch sử phát triển của đất nước, của Đảng phải đi liền với giá trị thực tiễn của chính nó. Để chính thế hệ trẻ được trang bị đầy đủ kiến thức, năng lực đáp ứng yêu cầu mới của thời đại 4.0 và tương lai xa hơn nữa, làm chủ được đất nước, thì tất yếu phải có một yêu cầu bắt buộc đó là phải có kiến thức về lịch sử, niềm tự hào dân tộc, phát huy trên nền tảng chiến đấu, chiến thắng và đi đến thắng lợi cuối cùng.

Thiết nghĩ, việc cần ban hành một bộ luật để bảo vệ giá trị lịch sử, chống xuyên tạc lịch sử là sự cần thiết trong thời gian tới. Đây không những là đòi hỏi của thế hệ đã đi qua các cuộc chiến tranh, mà còn là mong mỏi của toàn xã hội của chúng ta. Vì họ đã nghe, đã xem và tiếp cận quá nhiều vấn đề lịch sử trong thời gian dài, có những vấn đề đúng chưa được bổ sung, những vấn đề sai chưa được sửa chữa, do vậy cũng còn có những bức xúc. Nếu chúng ta xây dựng được bộ luật chống xuyên tạc lịch sử sẽ là hành lang pháp lý để quản lý, phát huy giá trị lịch sử của dân tộc trong thời kỳ mới của đất nước./.

 Bài và ảnh Vi Đồng



[1] Sự kiện Anh hùng Lê Văn Tám, anh hùng Võ Thị Sáu…của một số nhà văn, nhà sử học.

[2] Đường Trương Vĩnh Ký, P. Tân Sơn Nhì, Quận Tân Phú, Tp. Hồ Chí Minh; Đường Trương Vĩnh Ký, Khu B-Khu dân cư Nam cầu Cẩm Lệ, Đà Nẵng….nhiều tỉnh thành khác nữa trên dưới khoảng hơn 10 tuyến đường có tên của nhân vật này.

[3] Hiện nay theo thống kê có khoảng gần 20 trường đặt tên Trương Vĩnh Ký.

Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

CẦN ĐỊNH DẠNG LẠI VĂN HÓA THƯỜNG THỨC ÂM NHẠC TRONG CUỘC SỐNG CỦA CHÚNG TA

  


Múa quạt

Chúng ta sống trong thế giới hiện đại nhưng chưa bao giờ, chưa khi nào đưa ra một khái niệm về lĩnh vực âm nhạc. Có thể nói “Âm nhạc là một bộ môn nghệ thuật dùng âm thanh để diễn đạt. Thường thức âm nhạc là con người cảm nhận về âm nhạc, yêu âm nhạc và trân quý âm nhạc; đồng thời lưu giữ và truyền bá âm nhạc như một báu vật của cá nhân, tổ chức hoặc quốc gia, dân tộc.

Âm nhạc là một yếu tố hết sức quan trọng của Văn hóa, là bộ phận của đời sống văn hóa, tinh thần được sáng tạo ra bởi con người thông qua lao động sản xuất…chính âm nhạc trở lại phục vụ con người, tạo cho họ động lực lao động, sáng tạo và giá trị nghệ thuật. Âm nhạc là một định dạng âm thanh thanh nhạc hoặc công cụ âm thanh (hoặc cả hai) kết hợp theo cách như vậy để tạo ra vẻ đẹp của hình thức, sự hài hòa và biểu hiện cảm xúc. Các yếu tố chính của nó là cao độ (điều chỉnh giai điệu), nhịp điệu (và các khái niệm liên quan của nó: nhịp độtốc độ), âm điệu, và những phẩm chất âm thanh của âm sắc và kết cấu bản nhạc. Sự sáng tạo, hiệu quả, ý nghĩa, và thậm chí cả định nghĩa của âm nhạc thay đổi tùy theo bối cảnh văn hóa và xã hội. Âm nhạc có thể được chia thành các thể loại. Trong nghệ thuật, âm nhạc có thể được phân loại như một nghệ thuật biểu diễn, một nghệ thuật tinh vi, và nghệ thuật thính giác. Nó cũng có thể được phân chia thành âm nhạc nghệ thuật và âm nhạc dân gian; có thể được chơi và nghe trực tiếp, có thể là một phần của một tác phẩm sân khấu hay phim ảnh, hoặc có thể được ghi lại.

Có thể chúng ta đã thường thức âm nhạc qua rất nhiều thập kỷ, đối với những người sinh ra và lớn lên trong thời kỳ bao cấp cho đến lứa tuổi sinh ra thập niên 80, 90 của thế kỷ 20 nhận thức về âm nhạc khác xa với những người sinh ra ở thập niên đầu thế kỷ 21 và giới trẻ ngày nay.

Với những lý do khác nhau, những người sinh ra và lớn lên trong những năm đầu của Công cuộc đổi mới, đất nước vừa thoát khỏi chiến tranh, thiết lập hòa bình thực sự, tập trung cho xây dựng đất nước. Chủ trương của Đảng, Nhà nước quyết tâm mở cửa để thu hút đầu tư phát triển kinh tế xã hội, chấp nhận tất cả những luồng gió mới từ bên ngoài, trong đó có cả luồng gió lành và cả luồng gió độc.

Văn hóa, có lẽ đây là lĩnh vực được nhiều sách, báo, bài viết nói nhiều nhất trong hơn 35 năm đổi mới của đất nước, văn hóa du nhập vào Việt Nam với những luồng văn hóa tích cực, chúng cũng đem theo văn hóa tiêu cực, xấu độc vào nước ta, có những giai đoạn có thể nói là đỉnh điểm của cao trào, đáng báo động, đã tác động trực tiếp đến đời sống, văn hóa tinh thần của nhân dân nói chung và giới trẻ nói riêng; một phần văn hóa truyền thống đã bị mai một. Trong khi đó, hệ thống quản trị của Nhà nước, hệ thống pháp luật chưa theo kịp với xu thế thời đại, đã bộc lộ không ít những khiếm khuyết, yêu kém, ảnh hưởng không nhỏ đến quá trình quản lý, định hướng, xây dựng nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc.

Điều quan tâm lớn nhất trong bài viết này đề cập đó là âm nhạc, văn hóa thường thức và sáng tác âm nhạc. Ngay sau khi công cuộc đổi mới mở ra cho đất nước phát triển, cùng với kinh tế, âm nhạc cũng không ngoại lệ những dòng nhạc ngoại lai bắt đầu du nhập vào nước ta đủ thể loại như âm nhạc Trung Quốc (nhạc Tàu), âm nhạc Mỹ, phương Tây, nhạc Hàn Quốc, Nhật Bản …các nhạc sĩ Việt Nam thi nhau sáng tác, trên đà du nhập nhạc ngoại, ban đầu là những bản nhạc song ngữ, lâu dần là các bản nhạc reply, nhạc mỳ ăn liền. Điều đáng lo ngại là các sáng tác thường đi vào khai tác các yêu tố tình yêu ủy mỵ, đau đớn tình trường và khắc khổ cuộc sống chuân chuyên…các ca sĩ thể hiện bài hát từ chuyên nghiệp sang không chuyên, và ai cũng có thể trở thành ca sĩ.

Theo đó, một số dòng nhạc tiền chiến, nhạc vàng, nhạc xanh…bắt đầu trỗi dậy; các ca sĩ hải ngoại lần lượt quay về Việt Nam để biểu diễn kiếm cơm, do lượng người ở hải ngoại không còn nhiều người thưởng thức như trước nữa. Trong số những người trở về từ hải ngoại không ít ca sĩ từng sống dưới chế độ cũ (ngụy quyền Sài Gòn), có không ít lần lên giọng chống đối chế độ, chê bai Nhà nước Việt Nam nghèo nàn, lạc hậu…trong dòng người ấy cũng có người dưới vỏ bọc là Việt kiều yêu nước trở về lập doanh nghiệp làm ăn, đóng góp công sức xây dựng quê hương. Tuy nhiên, đất nước phát triển nhưng vẫn còn tồn tại nhiều vấn đề phức tạp cần phải khắc phục không thể một sớm một chiều là hoàn thiện được ngay, mà phải trải qua một quá trình lâu dài.

Để hội nhập sâu rộng với thế giới âm nhạc, các ban ngành văn hóa các tỉnh thành trong cả nước mua các bản quyền từ các nhà sản xuất chương trình để tổ chức biểu diễn trong nước. Quá trình hợp tác về âm nhạc chúng ta có một số điều khoản thỏa thuận phải tạo điều kiện cho đơn vị bán bản quyền lựa chọn một số danh mục (thường gọi là điều kiện), khi được phát sóng trên các phương tiện truyền thông. Một số người trong giới đi hát, đi biểu diễn (có thể gọi là nghệ sĩ), mặc dù họ hát, diễn không hay, nhưng được tạo dựng hình ảnh thông qua bản quyền truyền thông (công nghệ lăng xê), thỏa thuận hợp tác và được hỗ trợ từ bên ngoài để thâm nhập và dòng văn hóa thường thức âm nhạc trong nước, tạo hiệu ứng giả số người hâm mộ (thực chất là khán giả được trả tiền).

Thông qua các tác phẩm biểu diễn số nghệ sĩ này đã lấy được lòng tin không ít người Việt Nam đến với sân khấu, với chương trình truyền thông trực tuyến, truyền hình và mạng xã hội, sức lan truyền mạnh mẽ trong thời đại công nghệ 4.0, toàn cầu hóa như hiện nay.

Sau khi các nghệ sĩ đã có được kha khá khán giả trong tay (thông qua mạng xã hội), qua các đợt thiên tai, bão lũ ở các vùng miền trong cả nước, nhất là bão lũ thường xảy ra ở miền Trung và các tỉnh miền núi. Họ bắt đầu sử dụng ngay công cụ là tài khoản mạng xã hội để kêu gọi từ thiện. Ban đầu ý định của họ cũng là làm điều tốt, tuy nhiên sau những đợt kêu gọi như vậy số tiền họ quyên góp không chỉ trong nước mà còn có sự hỗ trợ từ nước ngoài gửi về tài khoản của họ quá lớn so với sức tưởng tượng. Điều gì xảy ra ắt sẽ phải đến, đó là lòng tham của họ bắt đầu trỗi dậy, những đồng tiền kêu gọi từ thiện đã làm lu mờ nhân phẩm, danh dự của họ. Sự nghiệp của các nghệ sĩ bắt đầu có sự thăng tiến hơn khi họ đã tích lũy đủ số lượng tiền bảo đảm cho họ cuộc sống no đủ. Điều đáng nói ở đây là hầu hết các nghệ sĩ “giàu có” kia lại toàn xuất phát từ hải ngoại về nước biểu diễn hoặc các nghệ sĩ có ít nhất một yếu tố nước ngoài. Sau khi đã “giàu có” thì thông thường họ đều qua Mỹ để mua nhà, lập gia đình…nhập quốc tịch Hoa Kỳ.

Thời gian qua, trên mạng xã hội la truyền các buổi linetreams tố cáo các nghệ sĩ ăn chặn tiền từ thiện từ đợt kêu gọi cứu trợ đồng bào bị lũ lụt miền Trung năm 2020, cho đến nay đã thành cao trào. Cơ quan công an đã vào cuộc, hy vọng sẽ sớm tìm ra nguyên nhân của vụ việc.

Theo quan sát của cá nhân trong năm qua, nhất là làn sóng đại dịch Covid-19 lần thứ 4 bùng phát đã cướp đi sinh mạng hàng chục ngàn người, nhiều nhất là Thành phố Hồ Chí Minh. Trong đó, tôi thấy nổi lên có một ca sĩ hải ngoại bị nhiễm Covid-19 và tử vong, được rất nhiều báo, đài trong nước lan truyền thông tin đăng tải về cái chết của ca sĩ này, sau đó tro cốt được chuyển về Mỹ, thì ngay lập tức Kênh truyền hình Phố BolsaTV đưa tin nữ ca sĩ này được người Việt ở hải ngoại tổ chức tang lễ trang trọng theo nghi lễ của chế độ ngụy quyền Sài Gòn (treo cờ vàng 3 sọc đỏ), như thể vinh danh ca sĩ này đã có công lao gì đó khi hoạt động ở Việt Nam. Tôi chợt nghĩ chẳng lẽ cô ca sĩ này là điệp viên của Việt Tân hoạt động ở Việt Nam?

Nhận định, các nghệ sĩ kia họ về nước để làm gì? Chứng tỏ một điều họ không hề yêu đất nước Việt Nam như khán giả ta thường nghĩ, mà họ chỉ về Việt Nam để kiếm tiền; mảnh đất quá màu mỡ đối với nghệ sĩ sành sỏi hành nghề ở hải ngoại về nước kiếm tiền dễ dàng ở Việt Nam như họ. Lòng tin của khán giả nói chung đã bị các nghệ sĩ này đánh cắp mà không hề hay biết. Trong số các nghệ sĩ về nước biểu diễn cũng có thể một vài người được tổ chức phản động ở hải ngoại và tổ chức phi chính phủ nước ngoài thỏa thuận, lợi dụng để quảng bá giúp hình ảnh, phô trương thanh thế, tác động đến hoạt động của thế giới ngầm hoặc tác động đến giới nhạc sĩ, nhà văn, nhà thơ, giới trí thức để lũng đoạn văn hóa từ bên trong, làm cho chính quyền đau đầu, mà không làm gì được. Có thể đây chỉ là nhận định cá nhân, nhưng mầm mống của sự mất ổn định đất nước đã được cảnh báo, nếu chúng ta mất cảnh giác e rằng xuất hiện đối tượng, sẽ gây ảnh hưởng xấu đến an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội quốc gia.

Khẳng định, Âm nhạc là một yếu tố hết sức quan trọng của Văn hóa, là bộ phận của đời sống văn hóa, tinh thần được sáng tạo ra bởi con người thông qua lao động sản xuất…chính âm nhạc trở lại phục vụ con người, tạo cho họ động lực lao động, sáng tạo và giá trị nghệ thuật. Thường thức âm nhạc là con người cảm nhận về âm nhạc, yêu âm nhạc và trân quý âm nhạc; đồng thời lưu giữ và truyền bá âm nhạc như một báu vật của cá nhân, tổ chức hoặc quốc gia, dân tộc.

Chúng ta cần phát triển, giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa âm nhạc dân tộc chính là cuội nguồn sức mạnh, tạo sức lan tỏa và là động lực phát triển đất nước trong thời kỳ mới./.

Bài và ảnh Vi Đồng

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2021

XÂY DỰNG PHONG CÁCH CỦA NGƯỜI ĐẢNG VIÊN THỜI 4.0

 


Đảng viên, hai từ thiêng liêng mà trong mỗi người cán bộ, công chức, viên chức (gọi chung là cán bộ, đảng viên) phải cật lực phấn đấu để được kết nạp vào tổ chức uy tín nhất, quyền lực cao nhất của Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam đó là Đảng Cộng sản Việt Nam. Đến nay, cả nước có khoảng 5,3 triệu đảng viên chiếm khoảng 5,4% dân số cả nước. Tuy chỉ có số lượng rất ít so với tổng dân số cả nước nhưng lại là hạt nhân lãnh đạo trong toàn hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở. Xây dựng phong cách của người đảng viên thời 4.0 cần nhìn nhận về thực trạng, nguyên nhân và giải pháp trong thời gian tới. 

Học tập lý luận chính trị

Tại Điều 1, Điều lệ Đảng nêu rõ:

Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam là chiến sĩ cách mạng trong đội tiên phong của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và dân tộc Việt Nam, suốt đời phấn đấu cho mục đích, lý tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân; chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, các nghị quyết của Đảng và pháp luật của Nhà nước; có lao động, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; có đạo đức và lối sống lành mạnh; gắn bó mật thiết với nhân dân; phục tùng tổ chức, kỷ luật của Đảng, giữ gìn đoàn kết thống nhất trong Đảng.

Tuyệt đại đa số đảng viên sau khi được đứng trong hàng ngũ của Đảng thì đều có động cơ phấn đấu tốt, vì mục tiêu phát triển của tổ chức, của cơ quan, đơn vị; đóng góp rất lớn trách nhiệm của bản thân trong xây dựng tổ chức cơ sở đảng trong sạch, vững mạnh, cơ quan, đơn vị vững mạnh về mọi mặt. Nhiều tấm gương đảng viên trẻ đã cống hiến sức trẻ cho tổ chức, nhiều việc làm hay, sáng kiến, kinh nghiệm, đã giúp cơ quan, đơn vị và tổ chức cơ sở đảng lãnh đạo, chỉ đạo có hiệu quả, đạt nhiều thành công trong các lĩnh vực công tác. Bản thân họ cũng gặt hái được những kết quả có giá trị thực tiễn được tập thể cấp ủy, tổ chức đảng tín nhiệm, tôn vinh bầu là chiến sĩ thi đua, được cấp trên khen thưởng.

Tuy nhiên, có một bộ phận đảng viên, sau một thời gian dài phấn đấu để được đứng trong hàng ngũ của Đảng, nhất là sau khi trở thành đảng viên chính thức của Đảng cộng sản Việt Nam, thì không ít người đã có biểu hiện thỏa mãn, dừng lại, không còn tâm huyết với vai trò là một đảng viên, cán bộ, công chức, viên chức gương mẫu, đi đầu trong các hoạt động, công tác như khi chưa vào Đảng, mà các biểu hiện đó thường xuất hiên như: Sa sút mục tiêu phấn đấu, học tập, rèn luyện nâng cao trình độ chuyên môn, bồi dưỡng về phẩm chất đạo đức, năng lực, tác phong công tác. Biểu hiện sa sút lớn nhất đó là: ngại học tập lý luận chính trị, học tập nâng cao nghiệp vụ, kiến thức về khoa học công nghệ, nhất là công nghệ thông tin; tác phong công tác không gần gũi, sâu sát quần chúng; kế hoạch công tác thì chung chung; tính chiến đấu, tính giáo dục tự phê bình và phê bình còn nhiều hạn chế.

Biểu hiện thứ nhất đó là ngại học tập lý luận chính trị: Thường xuất phát từ việc khi được cấp trên triệu tập tham gia các học các lớp bồi dưỡng về lý luận chính trị, giáo dục các chuyên đề thì một số đảng viên thường báo cáo với người quản lý trực tiếp là bản thân mình bận việc này, việc kia, không tham gia học tập được, nên xin nghỉ học; có những đảng viên tham gia học tập nhưng lại không bảo đảm về thời gian. Khi học tập xong, triển khai viết bài thu hoạch thường là nộp bài chậm, có trường hợp làm bài hời hợt, không đến nơi đến chốn, thiếu trách nhiệm với tổ chức, gần như không nhận thức được nội dung người dạy giới thiệu.

Biểu hiện thứ hai đó là: Trong điều kiện hiện nay, công nghệ máy tính, công nghệ thông tin phát triển từ giờ, từng ngày nhưng đảng viên còn thờ ơ, cá biệt có một số đảng viên là cán bộ chủ trì không chịu học tập về sử dụng công nghệ thông tin phục vụ ngay công việc của mình. Khi có công việc cấp trên giao xuống họ tìm mọi cách để lấp liếm, nhờ người này, người kia làm giúp, không tự tay mình làm báo cáo bằng văn bản điện tử; không nhận thức được việc có trình độ về công nghệ thông tin là giúp ích cho chính họ. Trong khi đó, 100% đảng viên trong cơ quan, đơn vị đều sử dụng điện thoại Smartphone thông minh, nếu nói về kỹ năng sử dụng các ứng dụng để đọc tin bài trên mạng xã hội và chơi game thì khỏi phải bàn đến, gần như đảng viên nào cũng có thể sử dụng một cách thành thạo. Tuy nhiên, khi lãnh đạo cơ quan, đơn vị đề nghị họ tham gia phối hợp với tổ chức để đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch trên mạng xã hội, trên internet thì họ lại im thin thít. Các bài viết do lãnh đạo cơ quan, đơn vị viết, đăng và chia sẻ đến máy điện thoại của đảng viên, gần như họ đều không đọc, bỏ qua không có được một nút thích, chứ chưa nói là một nút chia sẻ. Thật đáng buồn.

Biểu hiện sa sút tiếp theo đó là: Khi tham gia sinh hoạt đảng, nhất là sinh hoạt cấp chi bộ, nơi trực tiếp quản lý, giáo dục, rèn luyện đảng viên, thực hiện phê bình và phê bình sát nhất, đa số đảng viên đều có nhận thức chung về xây dựng đảng, nhưng một bộ phận đảng viên thực hiện phê bình và phê bình ở chi bộ còn hạn chế, thậm chí còn yếu kém, rất ít khi tham gia phát biểu xây dựng nghị quyết. Có những đảng viên trong cả một năm (12 tháng) tham gia sinh hoạt chi bộ số lần phát biểu xây dựng nghị quyết của cấp ủy, chi bộ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cũng có đảng viên sau khi được bí thư cấp ủy gợi ý nhiều lần thi cũng miễn cưỡng tham gia góp ý vài ba điều gọi là cho có. Nội dung phát biểu thì chung chung, gần như nghĩ gì phát biểu đó, không có sự chuẩn bị, thấy có việc làm tốt cũng không đồng tình, thấy có khuyết điểm, hạn chế cũng không hề phê bình đồng chí mình làm sai, vi phạm, biểu hiện của trung bình chủ nghĩa. Nếu tình trạng trên kéo dài sẽ làm cho tổ chức đảng cấp cơ sở, nhất là cấp chi bộ thiếu đi công cụ sắc bén của mình đó là tính chiến đấu, tính giáo dục, làm cho đảng viên dần phai nhạt mục tiêu, lý tưởng của mình trước Đảng, trước tổ chức; không nhận thức được đâu là cái đúng, cái sai trong guồng máy vận động phát triển. Dễ dãi bỏ qua những khuyết điểm, hành vi vi phạm của đồng chí, đồng nghiệp trong cơ quan, đơn vị mình công tác.

Biểu hiện nữa đó là: Một số đảng viên khi tổ chức sinh hoạt Đảng thì không bày tỏ quan điểm của mình, nhưng khi rời khỏi cuộc họp thì lại phát biểu với một suy nghĩ luồng ý kiến khác không chính thống, gây dư luận không tốt trong nội bộ cơ quan, đơn vị, ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu lực, hiệu quả lãnh đạo, chỉ đạo của tổ chức đảng cấp mình.

Từ thực trạng trên, cho thấy có những nguyên nhân sau:

- Cấp ủy, người đứng đầu các tổ chức đảng chưa chú trọng công tác giáo dục, nâng cao nhận thức lý luận chính trị, tư tưởng cho cán bộ, đảng viên thuộc quyền; còn biểu hiện qua loa, đại khái, chủ quan đơn giản trong tổ chức học tập lý luận chính trị, kiểm tra, đánh giá, nhận xét kết quả hoàn thành nhiệm vụ học tập của cán bộ, đảng viên.

- Vai trò của đảng viên trong đấu tranh tự phê bình và phê bình; tính chiến đấu của đảng viên trong tổ chức đảng chưa được phát huy, chưa thực sự được coi trọng, để phát hiện kịp thời những nhân tố phát sinh, nhất là nhân tố tiêu cực, vi phạm cần phải xử lý ở cơ sở.

- Đảng viên chưa được phát huy và thực hiện đầy đủ vai trò tiên phong, gương mẫu trong học tập, công tác, tu dưỡng rèn luyện phẩm chất chính trị, tư tưởng, nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ, tác phong, phong cách công tác; chưa thực sự là chiến sĩ cách mạng đi đầu trong công cuộc đổi mới của đất nước do Đảng lãnh đạo; chưa thực hiện đầy đủ yêu cầu "Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam là chiến sĩ cách mạng trong đội tiên phong của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và dân tộc Việt Nam, suốt đời phấn đấu cho mục đích, lý tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân".
- Đảng viên chưa thực hiện đầy đủ như những gì đã cam kết trong đơn xin vào đảng của họ là thừa nhận và tự nguyện chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, các nghị quyết của Đảng và pháp luật của Nhà nước; có lao động, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
- Đảng viên chưa thực sự có chứng kiến riêng của mình còn biểu hiện sa sút về ý chí độc lập, tự chủ của bản thân; chưa nêu cao tinh thần nêu gương về tác phong công tác, tiêu biểu về đạo đức và lối sống; gắn bó mật thiết với nhân dân; chưa có tinh thần sẵn lòng phụng sự tổ chức, phụng sự Đảng, phụng sự nhân dân.

Một số giải pháp thực hiện nhiệm vụ của đảng viên trong thời gian tới.
- Tăng cường công tác giáo dục, tổ chức quán triệt cho toàn bộ đảng viên học tập, nghiên cứu lại Điều lệ Đảng, để mỗi đảng viên phải luôn tuyệt đối trung thành với mục đích lý tưởng cách mạng của Đảng, chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị của Đảng, pháp luật của Nhà nước; hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; phục tùng tuyệt đối sự phân công và điều động của Đảng.

- Xây dựng kế hoạch, chương trình hành động cụ thể trong từng giai đoạn, từng thời điểm để khuyến khích, động viên đảng viên không ngừng học tập, rèn luyện, nâng cao trình độ kiến thức, năng lực công tác, phẩm chất chính trị, đạo đức cách mạng, có lối sống lành mạnh; đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, cơ hội, cục bộ, quan liêu, tham nhũng, lãng phí và các biểu hiện tiêu cực khác. Chấp hành quy định của Ban Chấp hành Trung ương về những điều đảng viên không được làm.

- Tạo điều kiện thuận lợi để đảng viên phát huy tối đa khả năng, năng lực công tác, phương pháp công tác, có trách nhiệm cao trước Đảng, trước tổ chức; có lối sống hiện đại của con người mới XHCN. Liên hệ chặt chẽ với nhân dân, tôn trọng và phát huy quyền làm chủ của nhân dân; chăm lo đời sống vật chất, tinh thần và bảo vệ quyền lợi chính đáng của nhân dân; tích cực tham gia công tác quần chúng, công tác xã hội nơi làm việc và nơi ở; tuyên truyền vận động gia đình và nhân dân thực hiện đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước.

- Thường xuyên bồi dưỡng, nâng cao trình độ lý luận chính trị cho đảng viên; có giáo dục, có kiểm tra; có đánh giá, có nhận xét đúng về năng lực của cán bộ một cách chính xác tích cực, thực sự là hạt nhân chính trị của Đảng, để mỗi cán bộ đảng viên tham gia tích cực vào xây dựng, bảo vệ đường lối, chính sách và tổ chức của Đảng; phục tùng kỷ luật, giữ gìn đoàn kết thống nhất trong Đảng; thường xuyên tự phê bình và phê bình, trung thực với Đảng.

Để cán bộ, đảng viên ở cơ sở trong giai đoạn cách mạng mới, đáp ứng yêu cầu phát triển của cuộc cách mạng khoa học công nghệ lần thứ tư (4.0), đảng viên không thể đứng ngoài cuộc, mỗi đồng chí cần phải nêu cao tinh thần đọc lập, tự chủ, tích cực tự học tập để nâng cao trình độ, phục vụ cho nhiệm vụ của cơ quan, đơn vị đang công tác và của chính bản thân mình trong thời gian tới. Qua đó khẳng định được phẩm chất, năng lực công tác của người cán bộ, đảng viên thời đại 4.0./.

Bài và ảnh của Vi Đồng


Thứ Tư, 6 tháng 10, 2021

THỰC TRẠNG VÀ GIẢI PHÁP CÔNG TÁC PHÒNG, CHỐNG THAM NHŨNG GIAI ĐOẠN HIỆN NAY

 

Tham nhũng, một trong những cụm từ luôn được nhắc tới thường xuyên, liên tục trong các văn bản, hội nghị từ cấp Trung ương đến cấp cơ sở. Đơn giản nhất nếu tìm kiếm từ “tham nhũng” trên công cụ Google có gần 3 triệu kết quả (Khoảng 2.990.000 kết quả). Vậy “tham nhũng” đã được quan tâm, tổ chức thực hiện như thế nào, giải pháp ngăn chặn ra sao?

Có thể khẳng định rằng trong những năm qua, Đảng và Nhà nước ta đã lãnh đạo, chỉ đạo và thực hiện quyết liệt công tác phòng, chống tham nhũng. Nhất là Luật phòng, chống tham nhũng năm 2018 ra đời và các văn bản dưới luật ban hành triển khai thực hiện, tham nhũng từng bước được kiềm chế, ngăn chặn, góp phần quan trọng làm trong sạch bộ máy của Đảng, Nhà nước, giữ vững ổn định chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, củng cố niềm tin của cán bộ, đảng viên và Nhân dân, nâng cao vị thế, uy tín của nước ta trên trường quốc tế. Tuy nhiên, bên cạnh kết quả đạt được, công tác đấu tranh vẫn còn khá phức tạp, rất cần có các giải pháp quyết liệt để ngăn ngừa, hạn chế tệ nạn tham nhũng, tiêu cực xảy ra.

Luật số 36/2018/QH14, ngày 20/11/2018 về phòng, chống tham nhũng năm 2018 ra đời, Luật có hiệu lực thi hành từ ngày 01 tháng 7 năm 2019. Ngay sau khi Luật có hiệu lực, ngày 01/7/2019 Chính phủ ban hành Nghị định số 59/2019/NĐ-CP về việc quy định chi tiết một số điều và biện pháp thi hành Luật Phòng, chống tham nhũng; theo đó ngày 30/10/2020, Chính phủ đã ban hành Nghị định 130/2020/NĐ-CP về việc kiểm soát tài sản, thu nhập của người có chức vụ, quyền hạn trong cơ quan, tổ chức, đơn vị; và nhiều văn bản hướng dẫn khác của bộ, ngành Trung ương để triển khai thực hiện trong toàn bộ hệ thống chính trị.

Có thể thấy bức tranh chung đó là, từ Trung ương đến bộ ngành và cơ quan chức năng địa phương đã vào cuộc một cách quyết liệt, đứng đầu là Thủ tướng Chính phủ, nhằm thống nhất thực hiện các giải pháp xây dựng Chính phủ liêm chính, đổi mới, kiến tạo, kỷ cương, hành động và phát triển, vì nhân dân phục vụ. Chưa bao giờ, chưa khi nào việc phòng, chống tham nhũng mang lại hiệu quả như những năm qua từ 2017-2021, ngoài những việc như kiểm tra, thanh tra, kiểm toán, kỷ luật, điều tra, truy tố xét xử…là nhưng việc tồn đọng từ nhiệm kỳ đại hội trước để lại. Cho thấy Chính phủ và các bộ ngành, cả hệ thống chính trị đã thực sự hành động vì mục tiêu chung là lợi ích quốc gia, dân tộc đặt trên hết, với một mục tiêu là để Việt Nam ta phát triển vững mạnh và hùng cường.


Chúng ta thấy rõ nhất là thặng dư về chính sách tài khóa hằng năm và dự trữ ngoại hối năm 2014 chúng ta chỉ còn 27 tỷ USD đến năm 2020 đã đạt 94,8 tỷ USD đây là một con số kỷ lục; năm 2021 nếu như thuận lợi dự kiến dự trữ ngoại hối có thể đạt là 113,7 tỷ USD (theo số liệu báo cáo tài khóa của TCKT). Tạo nền tảng vững chắc cho đất nước phát triển kinh tế-xã hội, tạo niềm tin cho nhân dân tích cực, chủ động trong công cuộc kiến thiết, xây dựng và phát triển đất nước phồn thịnh.
Biểu đồ dự trữ ngoại hối Việt Nam


Có được kết quả trên, trước hết Đảng, Chính phủ, bộ ngành các cấp từ Trung ương đến cơ sở đã lãnh đạo, chỉ đạo, triển khai thực hiện đồng bộ, quyết liệt công tác phòng, chống tham nhũng trong bộ máy của mình. Từng bước kiện toàn các văn bản luật pháp, quy định cụ thể, chặt chẽ hơn về quyền hạn và trách nhiệm của các cấp, các ngành; đồng thời tạo hành lang pháp lý để thúc đẩy kiến tạo phát triển kinh tế và an sinh xã hội trong toàn dân.

Trong những ngày qua, Đảng tiếp tục thảo luận và ban hành những kết luận về chủ trương, chính sách mới nhằm thúc đẩy công cuộc xây dựng và phát triển đối với đất nước; đồng thời đề ra những quy định mới, chặt chẽ hơn, giải pháp đồng bộ trong công tác phát triển đất nước, gắn liền với kiểm soát quyền lực, phòng chống tham nhũng, tiêu cực, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống; tự diễn biến, tự chuyển hóa trong nội bộ.

Để tiếp tục phát huy hiệu quả các giải pháp phòng, chống tham nhũng trong thời gian tới, theo đề xuất của cá nhân, các bộ, ngành cần thực hiện một số giải pháp để ngăn ngừa vi phạm.

1. Cần phải ban hành các văn bản có tính đồng bộ cao, quy định có tính chất bao trùm, để các chế tài, quy định đó làm cho người có chức, có quyền không thể tham nhũng, tiêu cực khi giữ chức vụ lãnh đạo, quản lý. Tăng cường công tác giáo dục, nâng cao nhận thức, trách nhiệm về tổ chức triển khai thực hiện Luật phòng, chống tham nhũng trong cơ quan, đơn vị, tổ chức, tổ chức chính trị-xã hội.

2. Khi ban hành về quy dịnh về quản lý, sử dụng tài chính, ngân sách, quỹ vốn, tài sản công cần phải đồng bộ, thống nhất giữa nhập, xuất, mua bán (phải có đầu vào mới có đầu ra, truy xuất nguồn gốc). Nghĩa là khi cơ quan, đơn vị, tổ chức, tổ chức chính trị-xã hội hình thành tài sản công phải trên cơ sở có nguồn gốc (không nhất thiết phải là tài sản quốc gia hay tài sản của cơ quan, đơn vị quản lý, doanh nghiệp). Theo đó, hằng năm hoặc nhiệm kỳ bắt buộc người lãnh đạo, quản lý phải có chương trình, kế hoạch hành động và xác lập dự toán để thực hiện chương trình, kế hoạch hành động đó; đồng thời phải có kế hoạch ngân sách dự phòng để ứng phó khẩn cấp trong phòng chống thiên tai, dịch bệnh và hoạt động có tính chất đột xuất khác.

3. Các cơ quan thanh tra, kiểm toán Nhà nước hoặc của cấp bộ, ngành cần phải đi đến tận cùng của các nhiệm vụ kiểm toán, thanh tra được giao. Nghĩa là không những kiểm toán cơ quan, đơn vị, tổ chức, tổ chức chính trị xã hội trong phạm vi hệ thống chính trị, mà còn phải kiểm toán cả doanh nghiệp nơi cung cấp hàng hóa đó giao đến với cơ quan, đơn vị, tổ chức, tổ chức chính trị xã hội yêu cầu mua bán, cung cấp.

4. Kiểm soát tài sản thu nhập, không những kiểm soát tài sản của cán bộ, công chức, viên chức mà còn kiểm soát cả tài sản của người thân trong gia đình; đồng thời cũng cần quy định rõ việc giao dịch ngân hàng. Khi cán bộ, công chức, viên chức hoặc người dân nói chung nếu có giao dịch ngân hàng có số tiền tương đương từ 2000 hoặc 5000 USD trở lên, thì nhất thiết phải truy xuất nguồn gốc tài sản, nếu không giải trình được nguồn gốc tài sản thì không thực hiện giao dịch. Nếu tổ chức có giao dịch có số tiền tương đương từ 1000 USD trở lên thì phải có Hợp đồng cung cấp tài sản (hiện nay theo quy định của chính phủ 5 triệu đồng trở lên), nếu không đủ dữ liệu thì không thực hiện giao dịch.

Mục đích này, nhằm giúp cơ quan nhà nước kiểm soát được những tổ chức, cá nhân thực hiện giao dịch hoặc có tài sản, tiền gửi ngân hàng phải khai báo trung thực giao dịch hoặc thu nhập của họ. Điểm thứ hai, nếu cá nhân cán bộ, công chức, viên chức họ có nhiều tiền khi đến giao dịch với ngân hàng nếu không minh bạch, không kê khai truy xuất nguồn gốc hình thành tài sản thì không thực hiện giao dịch được. Mục đích là kiểm soát, kiềm chế, thu hổi tài sản nếu hành vi tham nhũng, tiêu cực.

5. Thực hiện đồng bộ các dữ liệu cá nhân, tổ chức, kịp thời định danh các tổ chức, tổ chức chính trị-xã hội; doanh nghiệp nhằm khắc phục triệt để hiện tượng thành lập công ty ma, doanh nghiệp trên giấy nhằm trục lợi. Khẩn trương triển khai các giải pháp số hóa các giao dịch theo hướng hiện đại, dễ kiểm soát, dễ thu thuế vào ngân sách Nhà nước.

6. Định kỳ thanh tra, kiểm tra, giám sát, kiểm toán uốn nắn kịp thời những thiếu sót, bất cập trong công tác phòng, chống tham nhũng, tiêu cực, lãng phí trong các cơ quan, đơn vị và tổ chức, cá nhân theo quy định. Từng bước hoàn thiện cơ chế quản lý trong cơ quan, đơn vị, tổ chức, tổ chức chính trị-xã hội và doanh nghiệp để nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản lý Nhà nước.

Thực hiện những giải pháp cơ bản trên sẽ tạo tiền đề vững chắc, là cơ sở để thực hiện có hiệu quả các quy định hiện hành và Luật phòng, chống tham nhũng năm 2018 trong những năm tới./.
Bài và Ảnh Vi Đồng

HIỆN TƯỢNG THẦN TƯỢNG SAI CHỖ VÀ NGƯỠNG CỬA CHO MỘT XÃ HỘI ỔN ĐỊNH

Ảnh minh hoạ Trong thời đại mạng xã hội và truyền thông nhanh như hiện nay, một số hiện tượng xã hội đang nổi lên với mức độ ảnh hưởng ngày ...